TNT Văn Hiên | Rượu Vang
  • Bọn họ cuối cùng đã đáp chuyến bay dài xuống thành phố L, Hạ Tuấn Lâm vuốt mặt nhìn thành phố mang dáng vẻ vùng quê yên bình này, cậu ta lại nhớ đến những lời Trương Chân Nguyên từng nói, nếu như có một ngày anh ấy muốn từ bỏ cuộc đời này, anh ấy sẽ tìm về một vùng quê yên bình để từ bỏ. Hạ Tuấn Lâm còn nhớ rõ lần đó Trương Chân Nguyên bảo theo Trần Tứ Húc ra nước ngoài để làm dự án gì đó, bây giờ lại xuất hiện ở vùng quê này. Có lẽ điều mà cậu sợ có lẽ là sự thật, tại sao lại là nơi như thế này, tại sao lại xuất hiện ở nơi này.
  • Hạ Tuấn Lâm
    Hạ Tuấn Lâm
    "Trước hết chúng ta đưa Tống Á Hiên đến bệnh viện kiểm tra trước đi đã."
  • Hạ Tuấn Lâm đỡ Tống Á Hiên khỏi tay Lưu Diệu Văn, anh vừa mới tỉnh khỏi liều thuốc ngắn mà vị bác sĩ trên chuyến bay đã tiêm cho anh, hiện tại Tống Á Hiên cần đến bệnh viện để xác nhận xem bản thân mình thật sự ổn mới có thể tiếp tục cuộc hành trình này, anh cảm thấy cơ thể mình đã ổn sau một giấc ngủ dài trên chuyến bay rồi nhưng có vẻ mọi người không tin tưởng nên Tống Á Hiên vẫn quyết định đến bệnh viện kiểm tra để có thể đảm bảo mọi thứ đều ổn.
  • Lưu Diệu Văn ngồi bên ngoài hàng ghế đợi Tống Á Hiên làm thủ tục thăm khám bên trong, hắn biết rõ chuyến này Trương Chân Nguyên lành ít dữ nhiều nhưng Tống Á Hiên vẫn nhất định phải đến đây cùng với mọi người, anh sợ Hạ Tuấn Lâm sẽ cô đơn, nhiều năm trước Tống Á Hiên đã không thể ở bên cạnh lúc mà Hạ Tuấn Lâm tuyệt vọng nhất, cho nên bây giờ dù có xảy ra chuyện gì thì anh nhất định vẫn phải ở cạnh Hạ Tuấn Lâm, làm bờ vai vững chắc nhất để cậu ta dựa vào lúc đau đớn.
  • Lưu Diệu Văn cảm thấy rất ghen tức với Hạ Tuấn Lâm, nhưng hắn tuyệt nhiên không thể làm được gì, Hạ Tuấn Lâm là bạn thân của Tống Á Hiên từ lúc anh còn bé đến giờ, tình cảm của hắn đem so với bọn họ thực sự là chẳng đáng để kể là bao nhiêu, Hạ Tuấn Lâm bảo bọc Tống Á Hiên tốt đến mức Lưu Diệu Văn xuất hiện chỉ khiến anh chịu nhiều uất ức và đau thương. Sau nhiều chuyện xảy ra Lưu Diệu Văn bỗng nhiên nhận ra cuộc đời này thật ra quá vô thường, để ở bên cạnh nhau chỉ cần tình yêu thôi thì chưa đủ.
  • Tống Á Hiên
    Tống Á Hiên
    "Cậu ở đây đợi đi, tôi cùng Đinh Nhi sang bên kia gặp bác sĩ để lấy thuốc."
  • Tống Á Hiên hoàn thành các bước kiểm tra phức tạp và trở ra khỏi phòng kiểm tra, y tá bảo anh hãy đến phòng của bác sĩ để nghe dặn dò và nghe tổng hợp về tình trạng hiện tại của mình. Tống Á Hiên nghĩ những điều này một mình anh nghe là đủ rồi, Lưu Diệu Văn hiện tại hắn đang trong trạng thái không tập trung, anh nhìn thấy hắn cứ ngẩn ngơ nghĩ về những chuyện gì đó. Đinh Trình Hâm cũng là một Omega, có lẽ anh sẽ lắng nghe kĩ lưỡng hơn, anh cũng sẽ biết cách lựa lời để nói lại với mẹ của Tống Á Hiên về tình trạng của anh dạo gần đây.
  • Lưu Diệu Văn hắn định giành việc này với Đinh Trình Hâm nhưng hắn đành thôi, hắn nghĩ rằng việc này thì Đinh Trình Hâm là người tỉ mỉ, cũng là một Omega nên anh có thể biết cách để tường thuật lại với hắn một cách cụ thể nhất. Hiện tại hắn cứ mãi lo cho sự an nguy của Trần Tứ Húc, giữa bọn hắn có một giao kèo, một dự án rất quan trọng, nếu Trần Tứ Húc xảy ra mệnh hệ gì thì toàn bộ công sức nhiều năm qua mà tất cả bọn họ bỏ ra đều là hư vô.
  • Lưu Diệu Văn nhìn bóng lưng gầy gò của Tống Á Hiên, hắn nhắm mắt nhớ lại những ngày niên thiếu xưa cũ, hắn chẳng nhớ rõ từ khi nào mà hắn đã yêu nhiều đến như thế, có lẽ là ngay từ cái nhìn đầu tiên hắn đã ấn tượng với Tống Á Hiên, trên người anh toát ra mùi vị thanh xuân thuần khiết nhất khiến hắn cảm thấy thoải mái. Anh có nụ cười rực rỡ xua đuổi đi bóng đen vây kín cuộc sống của hắn. Lưu Diệu Văn yêu thích mùi hương vani ngọt ngào từ cơ thể Tống Á Hiên, từng khuyết điểm trên cơ thể anh hắn cũng yêu, chỉ cần là Tống Á Hiên hắn sẽ yêu. Nhưng dần dà sau nhiều chuyện xảy ra tình yêu ấy đã biến chất, chẳng còn là tình yêu tự nguyện giữa hai con người với nhau, Lưu Diệu Văn muốn anh phục tùng mình, thuộc về riêng bản thân mình, tình yêu tươi đẹp năm đó trở thành sự chiếm hữu cuồng loạn.
  • Làm sao mà vị rượu vang cay nồng có thể hòa hợp được với hương vani béo ngậy?
  • Tống Á Hiên mở cửa phòng số 8, anh hơi bất ngờ khi nhìn thấy vị bác sĩ ở trên máy bay lúc nãy, chính là Ngao Tử Dật, người này sẽ là người tư vấn cho Tống Á Hiên về tình trạng của anh, Tống Á Hiên đột nhiên cảm thấy có chút yên tâm, người này là một bác sĩ giỏi, anh tin là như thế vì chỉ một liều thuốc nhỏ của anh ta mà Tống Á Hiên đã an toàn vượt khỏi cơn rối loạn tin tức tố của mình, anh còn ngủ được một giấc yên lành ở trên máy bay.
  • Trái ngược với dáng vẻ có chút mừng rỡ của Tống Á Hiên thì Đinh Trình Hâm và Ngao Tử Dật có vẻ hơi ngượng ngùng với nhau, Đinh Trình Hâm tỏ ra bối rối không nhìn thẳng Ngao Tử Dật, đây là lần đầu tiên Tống Á Hiên nhìn thấy dáng vẻ bối rối này của anh, từ trước đến giờ Đinh Trình Hâm là người giữ bình tĩnh khá tốt, vì anh cho rằng mình có trách nhiệm của một người anh cả nên nhất định phải giữ được bình tĩnh. Ngao Tử Dật ho khan rồi bảo cả hai ngồi xuống ghế đối diện.
  • Trong suốt quá trình đôi khi anh ta sẽ liếc mắt về phía Đinh Trình Hâm, dù cho ánh mắt có kín đáo như thế nào thì người chịu quan sát như Tống Á Hiên chắc chắn có nhận ra, Đinh Trình Hâm cứ ngẩn người không nhìn thẳng về phía của Ngao Tử Dật, có một điều có thể chắc chắn rằng giữa hai người này có sự quen biết nào đó với nhau, còn một điều nữa Tống Á Hiên đoán là giữa họ có chuyện gì đó khó nói cho nên cả hai mới có phản ứng này khi đối diện với nhau. Nếu hai người không có sự quen biết nào thì chắc chắn sẽ không xảy ra những phản ứng như thế này.
  • Ngao Tử Dật
    Ngao Tử Dật
    "Đứa bé trong bụng cậu dạo gần đây đang phải chịu ảnh hưởng rất nhiều từ tâm lý nặng nề của cậu, nếu muốn đứa trẻ khi chào đời phát triển trí thông minh như một đứa trẻ bình thường thì cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc của mình, cậu cũng cần bồi bổ thêm cho cơ thể nhiều hơn nữa. Đứa trẻ hơn sáu tháng rồi nhưng chẳng to lớn được bao nhiêu, cậu mang thai thật vô trách nhiệm."
  • Ngao Tử Dật có chút nặng lời khi nhìn bệnh án của Tống Á Hiên, anh cũng hiểu lý do vì sao mà anh ta bức xúc đến như vậy, là do anh cứ luôn không quan tâm đến sức khỏe của mình, tùy hứng làm mọi chuyện để con anh phải chịu đựng những điều kiện dinh dưỡng tệ nhất khi còn ở trong bụng. Là một người ngoài nhìn vào còn cảm thấy thương xót vậy mà Tống Á Hiên là người mang nặng đứa trẻ này lại không cảm thấy thương xót, anh chỉ mong muốn đứa trẻ đừng ra đời, vì nếu ra đời trong hoàn cảnh như thế này thì thà đừng xuất hiện trên cuộc đời sẽ tốt hơn nhiều. Đó là những tâm tư mà Tống Á Hiên đã giấu kín suốt bao lâu nay, anh không nói ra vì anh biết nói ra Lưu Diệu Văn hắn chắc chắn sẽ phát điên lên, anh không muốn mọi chuyện đã tồi tệ lại càng thêm tồi tệ.
  • Sau khi nghe Ngao Tử Dật dặn dò thêm một số lưu ý nữa về tình trạng sức khỏe thì đã có thể kết luận rằng anh tạm thời ổn định, không tiếp xúc trực tiếp với nhiều tin tức tố của người lạ, bổ sung nhiều chất dinh dưỡng cho cơ thể để nuôi con, và ngưng tình trạng tâm lý căng thẳng mệt mỏi thì tình trạng của anh sẽ có chuyển biến. Tống Á Hiên nhận lấy số thuốc của mình rồi đứng dậy cùng Đinh Trình Hâm, trước khi hai bọn họ rời đi Ngao Tử Dật đã nói nhỏ với Đinh Trình Hâm, nhưng căn phòng có lẽ là quá nhỏ, hoặc là nó quá yên tĩnh nên chính Tống Á Hiên cũng nghe thấy. Gã ta đã nói:
  • Ngao Tử Dật
    Ngao Tử Dật
    "Mã Gia Kỳ đối xử tốt với cậu chứ?"
14
Chương 59